Thursday, July 19, 2012

Vietnamese Entry #7: Lời Kết


Tôi hiện tại đang ngồi tại nhà ở thành phố Garden Grove, quận Cam. Đồng hồ đã sắp chuyển đến nửa đêm và ngày thứ Năm, 19 tháng 7 sắp kết thúc. Chuyến đi của chúng tôi đã kết thúc một ngày trước, nên tôn muốn dành một chút thì giờ để ôn lại những kỷ niệm của hai tuần vừa qua trước khi chúng bắt đầu bị quên lãng với cuộc sống bận bịu của mỗi người.

Chúng tôi bắt đầu chuyến đi cách đây đúng 2 tuần, cũng vào một đêm Thứ Năm ( ngày 5 tháng 7), với một nhóm 41 người háo hức sẵn sàng để bắt đầu vào cuộc hành trình này. Chúng tôi hạ cánh xuống LAX trước đó ngày hôm nay với quân số chỉ 22, vì phần còn lại trong nhóm chúng tôi ở lại Việt Nam để giành thời gian với gia đình của mình. Trong thời hạn hai tuần vừa qua, những gì đã sãy ra sẽ luôn có một chỗ đứng thật đặc biệt trong trái tim tôi.

Trước hết, tôi muốn tóm tắt lại những gì mà nhóm chúng tôi đã làm được trong chuyến đi vừa qua:

Học bổng: số lượng sinh viên đến từ xã Đức Huệ, Long An được nhận học bổng nhận được tăng lên từ 50 đến 70 trong năm nay. Từ báo cáo nhận được, 100% học sinh từ Đức Huệ hoàn thành giáo dục tiểu học và cấp 2, trong khi 98% trường hoàn thành cấp 3. Điều này chắc chắn là một bước nhảy lớn, khi tỷ lệ tốt nghiệp giáo dục tiểu học chỉ khoảng 70% cách đây sáu năm. Tôi vô cùng tự hào rằng MEMO đã đóng góp một phần của sự thay đổi này. Ngoài ra, khoảng 40 học sinh đã được nha sĩ Timothy Bùi khám răng tại lễ trao giải.

Chương trình tim: Nếu mọi chuyện tốt đẹp, 6 trẻ em bị bệnh tim bẩm sinh sẽ được phẫu thuật trong năm nay.

Dự Án Hy Vọng: Chùa Kỳ Quang và trại trẻ mồ côi Thiên Bình đã được nhận hổ trợ về tài chánh ($1000 cho mỗi chổ). Đồ chơi, kem đánh răng và bàn chải đánh răng cũng được tặng cho các em cô nhi. Ngoài ra, nụ cười và tiếng cười đã được vang lên tại hai nơi này.

Khám Bệnh Miễn Phí cho dân nghèo: Khoảng 1.800 bệnh nhân đã được giúp đỡ trong bốn ngày  tại Tân Đông và Sơn Long, Long An cũng như Mỹ Tây Phước và Thanh Hoà, Tiền Giang. Những bệnh nhân này được đo huyết áp, gặp bác sĩ, đo điện tim và siêu âm, khám răng (tại Long An), và được phát thuốc miễn phí.

Kế tiếp, tôi muốn thể hiện một vài lời tri ân:
Xin cảm ơn đến gia đình Cô Kim, bác sĩ Duy, Âu Cơ, Long Cơ, và Lạc Long vì họ là nền tảng của MEMO, đã chăm sóc MEMO và đã tin tưởng chúng tôi trong chuyến đi này.
Xin cảm ơn nha sĩ Timothy Bùi, bác sĩ Belville, bác sĩ Phùng Mạnh Lành, Rosalie, ông bà Lý, và bác sĩ Ninh đã giúp chúng tôi trong các khía cạnh khác nhau trong suốt chuyến đi.
Xin cảm ơn các sinh viên trong ban điều hành: Cecilia, Long, Andrew, Natalie, và Albert đã hy sinh rất nhiều thời gian của bạn (ĐẶC BIỆT là thời gian ngủ) đễ chuẩn bị và giúp cho chuyến đi trở nên tốt đẹp. Cảm ơn bạn vì tình yêu và niềm đam mê mà bạn dành cho tổ chức này <3
Cuối cùng, xin cảm ơn bạn cho tất cả những người đi trên chuyến đi này. Vì bài viết có giới hạn, tôi không thể cảm ơn từng người một. Xin cảm ơn bạn vì đã luôn hỗ trợ chúng tôi bất chấp những thay đổi trong lịch trình về chuyến đi này. xin cảm ơn các bạn đã luôn đúng giờ và làm việc tận tuỵ không than thở. Các bạn là một nhóm người thật tuyệt vời và đầy tình thương người. Thật là một vinh dự cho tôi khi tôi được làm việc với các bạn.

Khi về tới nhà, tôi bắt đầu soạn đồ để cất đi để bắt đầu trở lại với cuộc sống bình thường. Tôi thấy đôi giầy của mình đã lắm lem bùn đất thật nhiều từ Việt Nam. Tôi định đem đôi giầy đi lau, nhưng lại thôi. Như đôi giầy đã giữ lại một chút đất từ quê hương, tôi cũng muốn giữ lại một chút gì từ chuyến đi này. Dù thời gian có trôi đi, nhưng những kỷ niệm trong hai tuần qua sẽ luôn đọng mãi trong tim tôi.

Xin cám ơn mọi người đã theo giỏi cuộc hành trình của chúng tôi. Xin hẹn gặp lại vào năm sau.

-Tuấn

No comments:

Post a Comment